Đám người Lý thị đi trên đường, thỉnh thoảng bọn họ lại quay đầu nhìn thử, hoàn toàn không có dấu hiệu có người đang đuổi theo, trước đây bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy tiên nhân cưỡi mây đạp gió cả, chẳng lẽ hôm nay tiên nhân thật sự có việc nên không thể đi được?
Lý thị đang âm thầm hối hận vì sao đêm qua không để trượng phu tới hỏi tiên nhân muốn mua gì, để đám thôn dân bọn họ mua giúp tiên nhân cũng được.
Trong lúc nàng đang suy nghĩ, Hổ Tử đi ở bên cạnh ngạc nhiên hô lên: "Nương, đó là thứ gì?"
Lúc này, trời còn chưa sáng hẳn, lại ở khoảng cách rất xa, đám người chỉ có thể thấp thoáng nhìn thấy ở cách đó vài dặm có hai thứ gì đó cao cao, hình như có người ngồi trên đó đang nhanh chóng đi tới chỗ của bọn họ.
Trong trí nhớ của các thôn dân, mặc dù tốc độ của thứ này này không nhanh bằng ngựa, nhưng cũng chỉ loại vật mới có tốc độ nhanh tới vậy. Chẳng lẽ đó chính là... hổ dữ ở trong núi? Bọn chúng còn đang ngậm con mồi trong miệng lao tới chỗ bọn họ?
Lần trước có gấu đi nhầm vào trong ruộng làm bị thương Tiêu Thính Vân, lúc này cũng rất có khả năng có hổ đi nhầm vào đường lớn. Thôn dân lập tức sợ hãi tới mức liên tục thét chói tai, bọn họ quăng hết đồ đạc trong tay xuống, chạy tán loạn khắp nơi.
Triệu Húc chán nản hỏi: "Những thôn dân này chạy cái gì mà chạy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play