Chu Nguyên tuy đã khiến tổ phụ tức giận, nhưng ăn được đồ ngon vẫn là biết nhớ tới người, phân phó phòng bếp đưa cho tổ phụ một phần thịt heo.
Chu lão viên ngoại hôm nay thật sự là bị Chu Nguyên chọc tức không nhẹ, hắn trở lại thư phòng chuyện thứ nhất chính là lấy ra thẻ trúc, viết thư cho đứa cháu lớn của mình, là đường huynh của Chu Nguyên, trong thư dùng từ ngữ nghiêm khắc phê bình đứa cháu này một trận, đường xa ngàn dặm tới đưa cái gì không đưa? Lại đưa đến mấy con lợn trắng? Chu lão viên ngoại cảm thấy Chu Nguyên lầm đường lạc lối, chính là do đứa cháu lớn này của ông gây ra!
Bên ngoài truyền đến tiếng gã sai vặt cầu kiến, tay Chu lão viên ngoại đang cầm bút lông chợt dừng lại, một mùi thơm bay tới.
Gã sai vặt đặt nồi thịt heo lên bàn, nói là do tiểu công tử sai đưa tới.
Chu lão viên ngoại rửa tay sạch sẽ, ngồi xuống trước bàn nhìn nồi thịt kia, hừ một tiếng cảm thấy cháu trai đang muốn nhượng bộ, hắn im lặng cầm đũa gắp lấy một miếng thịt đút vào trong miệng, ngay khi nuốt xong hai mắt liền phát sáng.
Thịt này... rất ngon. Ăn không giống thịt dê, chẳng lẽ là món ăn hiếm có nào đó? Thịt dê tuy nói là ngon hơn thịt heo, nhưng vẫn có chút mùi hôi, nhưng thịt này lại không có mùi đó!
Chu lão viên ngoại ăn thêm mấy miếng, mắt híp thành sợi chỉ, tốc độ trên tay lại càng nhanh, quyết đoán nhét thịt vào miệng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play