Một hán tử bỗng nhiên tát ba phát vào miệng mình, không ngừng mắng chính mình nói: "Này trách ta thèm ăn, trách ta thèm ăn, hai ngày nay ta ăn không ít tiên thực của tiên nhân, đây... đây là hạt giống a!"
Bọn họ thế mà lại ăn hạt giống của tiên nhân a!
Hán tử kia tát vào miệng mình làm đám thanh niên trai tráng bên cạnh học theo, xuống tay không chút lưu tình với mình, mạnh mẽ tát vào miệng mình, mắng mình là kẻ lười biếng. Một hạt giống không biết có thể kết ra bao nhiêu lương thực, có thể nuôi sống bao nhiêu mạng người? Kết quả lại bị bọn họ ăn.
Đám hán tử này càng nghĩ càng hối hận, hận không thể lấy tay móc hết tiên thực ăn trong hai ngày nay từ trong miệng ra làm hạt giống!
Hình ảnh này khiến trong lòng Triệu Hi chua xót, nông dân triều Thiên Khải thật sự sợ đói.
Triệu Chí Dân vội vàng ngăn cản hành vi tự ngược của bọn họ, an ủi: "Hạt giống trong kho chứa đủ cho các ngươi gieo trồng. Khoai lang khoai tây không chỉ cao sản lượng, mà còn không kén chọn đất, thời gian sinh trưởng lại ngắn, hơn ba tháng đã chín, đến lúc đó cũng có thể có hạt giống gieo trồng".
Mọi người đầu tiên là sửng sốt, sau đó lại gào khóc, trong miệng không ngừng lặp lại: "giống tiên", ăn ngon không kén đất, lớn nhanh còn sản lượng cao, quả thực hoàn mỹ vô khuyết, ngoại trừ thần tiên làm sao có?
Thôn trưởng tuổi tác đã lớn, quỳ trên mặt đất càng là muốn khóc đến ngất đi, cả người đều khóc đến run rẩy.
Là sự thật... Tiên nhân thật sự muốn ban thưởng giống tiên cứu tế toàn bộ thôn Đào Hoa, thôn Đào Hoa bọn họ thật sự được phù hộ a.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play