Chờ mọi người bưng bát cơm trong tay, mùi cháo nồng trong bát xông ra chui vào xoang mũi, thiếu niên 15 16 tuổi đã không khống chế được, một tay cầm chặt bát cơm, mặt vùi vào khuỷu tay mình khóc lên.
Đây chính là thức ăn, là cháo trắng nhưng lần này lại thơm như vậy.
Bọn họ tới khai hoang thay tiên nhân, sao nghĩ tới còn có cơm ăn? Sống tới từng tuổi này, chưa bao giờ gặp qua người chủ tốt như vậy, quả thật là tiên nhân, tâm địa từ bi như vậy.
Trong lòng Vương Tuyết Cầm còn có chút áy náy, ở thôn Bạch Sa bọn họ, mời thôn dân hỗ trợ đương nhiên phải bao cơm. Nhưng dù sao lương thực dự trữ của bọn họ cũng không nhiều, đặc biệt là thịt lại càng ít, chỉ có thể chuẩn bị chút cháo loãng.
Mệt mỏi cho tới trưa, mọi người đều đói bụng, nhìn trước mặt là bát cháo trắng loãng liền đưa lên miệng húp từng ngụm từng ngụm.
Rất nhanh có một tiểu tử đang ăn, nhìn thấy trong bát có một khối màu đỏ nhạt thì tỏ vẻ kinh ngạc hỏi: "Đây là món gì?"
Tên tiểu tử kia cẩn thận cắn một miếng, nhất thời cười híp mắt: "Oa, ngọt quá, thứ này ăn ngon quá! Ta sống 20 năm cũng chưa từng ăn qua lương thực này."
Thôn trưởng bên cạnh trừng mắt nhìn hán tử kia, cười mắng nói: "Đừng nói tiểu tử ngươi, ngay cả ta cũng chưa từng ăn qua! Ngọt, thật ngọt." Nói xong lại dùng ánh mắt tò mò nhìn về phía bọn Triệu Hi.
Triệu Hi cười giải thích: "Đây là khoai lang."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT