Triệu Húc khẽ cau mày nói: "Tại sao lại thành liên lụy? Nàng có thể thông qua cuộc tuyển binh có nghĩa là tố chất bản thân nàng tuyệt đối không tệ, nữ nhân có thể gánh vác nửa bầu trời, lời này không hiểu hay sao? Dù sao cứ đối xử bình đẳng không thiên vị là được."
Người ở triều Thiên Khải đều không cao, những hán tử đó cũng chỉ một mét bảy, nữ nhân thì lùn hơn chút. Hiện giờ mọi người không chỉ được ăn no mà còn được ăn thịt, không ít hán tử cũng đã cao tới một mét tám mấy, Hà Ánh Nguyệt cũng không thua kém, chiều cao không hề thấp hơn những tướng sĩ bên cạnh.
Trên chiến trường đao kiếm không có mắt, sống chết có số, mất mạng cũng không trách hắn được.
Mấy tướng lĩnh nghe vậy cũng không tiện nói thêm gì nữa, Hà Ánh Nguyệt nhìn Triệu Húc thêm vài lần, dáng người thẳng tắp quay bước trở về hàng. Nàng nhất định phải lấy được quân công về cho những người này sáng mắt!
Triệu Húc căn bản không để chuyện này ở trong lòng, tuần tra xong liền tiễn bọn họ xuất phát đi tiêu diệt thổ phỉ, quay đầu lại còn viết một phong thư cho Vân Châu châu mục.
Cô nhi viện Trường Lạc là cô nhi viện lớn nhất ở Đào Nguyên, ở nơi này đa số là những đứa nhỏ đã mất đi cha mẹ, lại không có người thân nào, còn có không ít từng là ăn xin ở trên đường, hiện giờ đều sống ở chỗ này, nghe nói đến năm mười sáu tuổi phải rời khỏi cô nhi viện tự mình mưu sinh kiếm sống.
Cô nhi viện Trường Lạc được xây dựng hơn một năm trước, là do các tiên nhân xây dựng lên, trẻ con ở nơi này ngoài việc không cha không mẹ thì không khác biệt gì nhiều so với những đứa trẻ khác, cũng có thể được đọc sách biết chữ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play