Kính thiên văn vốn chỉ phổ biến ở doanh trại quân đội, nghe nói nó bị nhiều tướng quân cho là vũ khí sắc bén không cho phép lưu truyền ra bên ngoài. Tuy nhiên sau nhiều lần kì kèo, hiệu trưởng trường cuối cùng cũng phân chia cho bọn họ một ít, vì thế những học sinh ngồi phía sau của phòng học lớn cũng có thể dùng kính thiên văn.
Chỉ là... khó hiểu thay, phu tử bảo bọn họ xem nước sôi làm gì? Nhà ai mà không đun nước cơ chứ?
Hôm nay mọi người đều nghe theo lời khuyên của tiên nhân Triệu Ngôn về vấn đề vệ sinh, trước khi ăn cơm phải rửa tay, hơn nữa còn sửa lại thói quen uống nước lã, tất cả đều chuyển sang uống nước đun sôi ấm, đặc biệt là nư nhân. Đun nước họ đã thấy quá nhiều rồi, chỉ là không biết việc này có gì đẹp đẽ mà phải xem.
Bốn phía đều có tiếng bàn luận rì rầm, bầu không khí này khiến Triệu Hi cả, thấy như mình đang quay về ngôi trường cũ, cảm thấy vô cùng yên tâm. Nàng nghiêng đầu nhìn Tiêu Thính Vân, một sợi tóc khẽ khàng rơi xuống vai hắn. Ánh mắt hắn hơi tối sầm lại, Triệu Hi lại không hề hay biết thấp giọng hỏi: "Biết đây là cái gì không?"
Tiêu Thính Vân hoàn hồn, kinh ngạc nhìn ấm đun nước trên đài: "Không biết."
Triệu Hi nhắc nhở: "Một loại động lực mới." Triệu Hi có chút vui vẻ. Trước khi xuyên không nàng đã sớm tự học qua hết chương trình trung học phổ thông nên đương nhiên biết đây là cái gì. Mà người cổ đại dù thông minh như Tiêu Thính Vân cũng sẽ có chướng ngại thời đại. Nhưng không sao, tư tưởng nếu muốn là có thể từ từ thay đổi được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play