Tiêu Thính Vân thấy nàng chuyển đề tài, cũng không vạch trần chỉ cười nói: "Còn chưa, chạng vạng về thấy cũng gần đến nhà, nên không dừng lại bên đường ăn cơm."
Triệu Hi có chút khó xử: "Các ngươi trở về sớm cũng không nói trước một câu, tối nay trong nhà nấu cũng không nhiều lắm, mấy món ăn còn lại đều đưa cho đại ca mang đến trường y rồi."
Triệu Ngôn bây giờ cũng không đi đến quận Ba Thuỷ một mình nữa, mà còn mấy người học trò và đại phu ở trường y nữa, đây đều là nhóm người được Triệu ngôn bồi dưỡng đầu tiên, lúc này đang ở quận Ba Thuỷ khám chữa cho người dân và binh sĩ ở đây.
Ở cổ đại, đại phu mặc dù không bằng người đọc sách, nhưng địa vị của bọn họ cũng rất cao.
Mắt Triệu Hi chợt sáng lên, vỗ vỗ tay nói: "Hay là như vậy đi? Chúng ta nướng thịt ăn đi? Nhân lúc mấy con này vẫn còn tươi chưa chết, ăn đi. Trong nhà cũng có lò nướng."
Nhà bọn họ vào mùa đông, thường xuyên nướng thịt ăn, cho nên đã mua một cái giá nướng cỡ lớn, bây giờ cũng đã có thể phát huy công dụng của mình rồi.
Tiêu Thính Vân gật đầu, hắn lên lầu thay quần áo rồi xuống giúp Triệu Hi xử lý đám thuỷ sản kia. Vương Tuyết Cầm thấy bọn họ trở về, cứ ôm tới ôm lui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT