Hà châu mục bỗng nhiên có chút ngơ ngẩn, không thể không nhìn Triệu Húc thêm vài lần, người này thật sự là tiên nhân từ bi, cách làm hung hiểm như vậy mà chỉ vì để chết ít đi vài tên lính quèn thôi sao? Quả thật nếu Triệu Húc dẫn quân đến đánh, quận Ba Thủy sống chết chống cự ắt phải xuất hiện thương vong.
Triệu Húc bĩu môi nói tiếp: "Tuổi thọ trung bình của triều Thiên Khải các ngươi cũng không cao, 50 tuổi nên về hưu là được rồi."
Hà châu mục: "..." Nói cái này ở tiệc mừng thọ 50 tuổi của hắn mà được sao?
Nhìn khẩu súng có thể lấy mạng người đó chĩa vào mình, Hà châu mục sợ hãi, trên đời này ai mà không sợ chết? dưới cái nhìn chăm chú của từng đôi mắt, hắn run rẩy viết thông báo, ném ra bên ngoài bức tường cao kia.
Triệu Húc tới quá đột ngột, khiến cho tất cả mọi người đều luống cuống tay chân, chỉ là để điều động tướng sĩ ở trong thành phải hao phí rất nhiều sức lực, đặc biệt là ở bên trong không biết ném cái gì ra mà lại có thể nổ ra một cái hố thật to ở trên mặt đất, còn có vài tướng sĩ không kịp phòng bị bị nổ chết, lần này ai cũng không dám đi lên.
Cuộc sống thái bình duy trì đã lâu, những quan quân này tốt xấu lẫn lộn, thực lực cũng không được tốt lắm.
Triệu Húc lấy loa phát thanh dùng để rao bán đồ ăn từ trên xe tải ra, cầm đến trước mặt Hà châu mục nói: "Đến đây, nói với bên ngoài vài câu đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT