Trịnh Ngạn Vĩ hừ một tiếng, hắn cầm rỗ dụng cụ kiểm tra của mình đi vào trường thi, một giọng nói bình tĩnh bỗng nhiên truyền đi từ phía sau: "Khoan đã."
Mọi người liền nhìn thấy Trần tú tài được tên sai vặt đỡ xuống xe bò, Trần Hành chau mày nói: "Mọi người không hiểu quy định của kỳ thi à? Có cần tại giải thích lại cho các ngươi soát người là gì không?"
Trịnh Ngạn Vĩ nhìn chằm chằm Trần Hành một hồi, vẻ mặt hắn bỗng nhiên thay đổi, hắn đã nhớ ra người này là ai.
Người này tên là Trần Hành, là một kẻ nghèo kiết hủ lậu. Thời gian trước, người này từng chép sách cho nhà Trịnh Ngạn Vĩ, bởi vì chép sai mấy chữ lại còn già mồm nói trong sách vốn đã viết sai, trong cơn tức giận, hắn bèn sai gia đinh đánh gãy chân người này, nghe nói cũng bởi vậy thế nên người này mới bị tật què chân.
Một người què như vậy mà cũng có thể làm quan dưới trướng của tiên nhân à?
Trần Hành nhìn chằm chằm sai dịch soát người kia hỏi: "Lúc nãy, khi ta ở trên xe, tại sao ta không thấy ngươi lục soát người hắn?"
Sắc mặt sai dịch kia trắng bệch, thiếu chút nữa quỳ xuống nhận sai, Trịnh Ngạn Vĩ túm chặt quần áo của mình hét lớn: "Trần Hành, ngươi đây là đang lấy chuyện công báo thù riêng!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT