Tiêu Thính Vân chăm chú nhìn nàng một lúc, giơ tay nhận lấy, học theo cách quàng khăn mà năm ngoái nàng thắt, sợi len chạm vào cổ, càng lúc càng nóng lên.
Lúc này, Triệu Húc đang từ bên ngoài đi vào, nhìn Tiêu Thính Vân mang khăn quàng cổ vào mùa hè với vẻ mặt khó hiểu: "... Huynh đệ, ngươi không điên chứ?"
Triệu Hi trừng mắt liếc Triệu Húc một cái: "Nhị ca, huynh mới điên."
Triệu Húc bước lên phía trước, hắn nhìn chằm chằm chiếc khăn quàng cổ bằng lông cừu trên cổ Tiêu Thính Vân, không nhịn được vươn tay ra định sờ thử chất liệu, Tiêu Thính Vân quyết đoán hất tay hắn ra: "Tay của ngươi thật bẩn."
Bẩn? Hắn nhìn xuống tay của mình, quả nhiên rất bẩn, bởi vì không có nhớt chuyên dụng cho xích xe đạp nên lúc nãy, ở bên ngoài hắn mới tra dầu máy cho xe đạp.
Triệu Húc cất tay xuống, hắn bĩu môi ghét bỏ nói: "Không phải chỉ là một chiếc khăn quàng cổ thôi à? Có gì hiếm lạ đâu chứ? Ngươi mua nó ở đâu thế... Khoan đã, mấy ngày nay ta thấy Hi Hi mỗi khi rảnh rỗi đều đan, chẳng lẽ cái này là..."
Triệu Húc bỗng nhiên không nói nên lời, hắn trừng mắt nhìn chằm chằm chiếc khăn choàng trên cổ Tiêu Thính Vân, hận không thể đục hai cái lỗ trên mặt đối phương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play