Huyện lệnh hoa chân múa tay: "Như là rải đậu thành binh gì đó."
Người Triệu gia thật muốn chửi thề, ai rải đậu thành binh? Hắn thực sự nghĩ bọn họ là tiên nhân sao?
Lúc này, có tiếng bước chân dồn dập từ cửa cầu thang truyền đến, Vương Uyển Nhi vịn tay vịn đi xuống, sắc mặt trắng bệch truy hỏi: "Vậy Lương gia hiện tại thế nào?"
Huyện lệnh biết đích nữ của Vương gia là chính thê của đích thứ tử Lương gia, hắn ấp úng nói: "Không, không rõ lắm. Nhưng có lá thư nói, nghịch quân đối xử với thế gia địa chủ cực kỳ hung tàn." Lương gia lại là thế gia đệ nhất của quận Đào Nguyên, ai biết hiện tại thế nào...
Vương Uyển Nhi nghe vậy, chân mềm nhũn muốn ngất đi, may mà Phỉ Thúy chạy tới đỡ nàng dậy.
Huyện lệnh cũng sợ, thư từ các huyện gửi đến đều nói là nghịch quân thế như chẻ tre, mỗi khi đến một huyện liền trực tiếp cướp sạch kho lúa trong huyện, nếu là gặp phải thế gia địa chủ cũng cướp sạch, còn giết vài địa chủ, quả thực giống như điên rồi!
Huyện lệnh Đào Nguyên nhỏ giọng nói: "Không biết có xông vào huyện chúng ta hay không."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT