Triệu Ngôn không để ở trong lòng, nghe được tiếng gõ cửa, quay đầu nhìn lại quả nhiên là Triệu Hi tới đưa cơm.
Triệu Ngôn mở bình giữ ấm ra, một làn hơi nóng đập vào mặt. Một đĩa khoai tây sợi xào thịt, một chén canh miến, phía dưới cùng đựng một chén cơm trắng lớn.
Toàn bộ đều là đồ mới, cũng chỉ có nhà tiên nhân ăn lúa nước, hạt giống lúa gạo mà bọn họ mang đến rất hoàn mỹ, sau khi nấu xong từng hạt giống như trân châu trắng. Thế nhưng Triệu Hi tin tưởng, đợi đến sau này không thiếu lương thực, dân chúng đều sẽ dần dần thay thế lương thực chính thành gạo.
Trong mùa đông giá rét này, còn có thể ăn được một miếng cơm nóng hổi là hạnh phúc lắm rồi.
Học sinh bên cạnh nhìn hộp giữ nhiệt thì sợ hãi mãi không thôi, đi xe từ tiên cảnh đến trường y cũng cần chút thời gian, vật này lại có thể giữ được độ ấm cho cơm canh, quả thật là thần vật.
Triệu Ngôn mới ăn vài miếng, bên ngoài liền truyền đến tiếng bước chân dồn dập: "Hiệu trưởng, các sư phụ, tiểu thư Vương gia dẫn theo một vị sản phụ tới, các học sinh thấy tình hình không ổn". Hiệu trưởng chính là Triệu Ngôn, mà các sư phụ chính là mấy lão đồ đệ.
Đỗ Tông Quang nghe được thì kinh ngạc, không khỏi nói: "Sản phụ sinh con nên tìm bà đỡ đẻ, sao lại đưa tới nơi này?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT