Lời này vừa nói ra, nước mắt hai cha con Hoàng gia rơi như mưa.
Bọn họ cho dù ăn mặc có tốt, cũng chỉ là thương nhân đê tiện nhất, ngày thường hận không thể hao hết hơn phân nửa gia tài chỉ để kiếm một chức quan ở triều đình, để thay đổi địa vị xã hội của bản thân. Sống nhiều năm như vậy, bọn họ chưa từng nghe qua loại lập luận này. Cũng chỉ có tiên nhân nói như vậy...
Khó trách đang yên đang lành Vương tiểu thư lại không ngoan ngoãn làm đích nữ Vương gia mà chạy đi làm thương nhân, hẳn cũng vì lời của tiên nhân ?
Cha con Hoàng gia nghẹn ngào thề, nhất định phải giúp tiên nhân thu mua đủ nhiều bông vải, Triệu Hi thấy vậy vui mừng, nhưng mà đi đi về về sợ là phải mất một tháng, hy vọng có thể kịp làm chăn bông áo bông trước khi mùa đông đến.
Sau khi cha con Hoàng Hiên rời đi, thành mới cũng bận rộn lên, cả ngày Triệu Chí Dân đều xuống ruộng thị sát, chỉ đạo lưu dân khai hoang trồng trọt.
Vương Tuyết Cầm dẫn theo các hộ trong thành nuôi gà vịt, gà vịt vừa có thể làm thức ăn, đến mùa đông còn có thể dùng lông vịt làm áo lông giữ ấm.
Triệu Húc làm việc bí mật hơn nhiều, hắn lại chọn không ít hán tử từ trong đám lưu dân bỏ vào quân đội riêng, những người này hắn đều căn cứ vào thiện cảm mà tiểu quản gia Đại Bảo của biệt thự ghi nhận để chọn, toàn bộ đều có thiện cảm cực cao đối với Triệu gia bọn họ, như vậy độ trung thành cũng sẽ càng cao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT