Một người có thể gả nữ nhi tới thôn Hắc Thạch, phụ thân nàng vậy mà lại biết chữ à?
Thật ra Ngô Đại Ngưu cũng không biết chữ, chỉ là hắn thấy những công nhân biết chữ ở xưởng giấy lại có nhiều tiền lương hơn mình, vì thế hơn một nửa người nhà bọn họ đều đi học vào buổi tối.
Nhưng dù sao cũng chỉ mới khai giảng được vài ngày, nên mọi người cũng chưa học được nhiều, bức thư này là do cả nhà gần 10 người bọn họ cùng nhau ra trận, đánh vần từng chữ một tất cả những gì mọi người đã học được, sau khi viết xong thì đưa cháu ngoại mang về.
Ngô Đại Ngưu biết thôn Hắc Thạch có mấy người biết chữ, cho nên khuê nữ hắn có thể giải thích cho hắn ý nghĩa của bức thư này.
Thôn trưởng Thạch Đại Dũng nghẹn họng trố mắt nhìn bức thư, rốt cuộc thôn Đào Hoa may mắn tới mức nào mà tất cả mọi người đều có thể biết chữ? Thạch thôn trưởng nhanh chóng nghĩ đến hai chữ "tiên nhân" trong lời nói của hắn vừa nãy, trái tim lập tức đập thình thịch.
Tống Nhất Thanh cười nói sâu xa: "Thạch thôn trưởng, coi như chúng ta đã hợp tác thành công, ngươi có biết có vài lời có thể nói, nhưng cũng có vài lời không thể lan truyền lung tung không?"
Thạch thôn trưởng giật mình, liên tục gật đầu, người trong thôn bọn họ cũng không phải kẻ ngốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT