Lên xe, Tiểu Thấm ngồi ghế phụ, Lục Yến Từ dân theo Lục Kim An và Tống Duệ Nguyệt ngồi phía sau, Từ Miễn nhìn ba người qua kính chiếu hậu, trong lòng cũng không khỏi cảm thán một câu: Lão Lục và cô gái nhỏ này đúng là trai lài gái sắc, quá xứng đôi, đợi đến khi về đảo Nam Châu, chắc hẳn rất nhiều bác sĩ và y tá của đoàn văn công và bệnh viện quân khu của họ sẽ phải khóc lóc lau nước mắt.
"Tống Duệ Nguyệt, em đang phân biệt đối xử đấy, em là thanh niên trí thức xuống nông thôn, phải cùng chúng tôi ngồi xe tải đến ga tàu, em xuống xe ngay cho tôi."
Xe vừa chuẩn bị khởi động, giọng nói của Lâu Dương Vân vang lên, thậm chí còn mở cửa xe, định kéo Tống Duệ Nguyệt xuống xe.
Tống Duệ Nguyệt trợn mắt, giơ chân đá mạnh, đúng như lời Lý Thắng Nam nói, đá thẳng vào chỗ hiểm của gã.
Lâu Dương Vân lập tức đau đớn ôm lấy hạ bộ ngã xuống đất.
Nhưng gã vẫn nghiến chặt răng, gân xanh trên trán nổi lên, sắc mặt vừa đỏ vừa đau đớn vặn vẹo nhưng vẫn cố không kêu một tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play