"Dục Sơ, em xin lỗi, đều tại em hại anh và Tiểu Nguyệt… Cô ấy, cô ấy đánh em cũng được rồi, sao lại có thể nhẫn tâm đối xử với anh như vậy, mặt anh thế nào rồi?"
Miệng thì nói vậy nhưng trong lòng lại thầm mừng thầm, lần này, Tống Duệ Nguyệt và Trương Dục Sơ cũng coi như xong đời rồi.
"Không sao, về bôi chút thuốc là được. Dịch Lan, em cũng đừng tự trách nữa, chuyện này không phải lỗi của em, là do cô ấy không biết điều, trời sắp tối rồi, chúng ta mau về thôi."
Trương Dục Sơ bị mọi người chỉ trỏ, mặt mũi rất khó coi, hơn nữa lúc này trong đầu anh hắn là hình ảnh Tống Duệ Nguyệt Điểu chua vừa nãy, không hiểu sao, so với lúc cô một mình lén lút lau nước mắt thì lúc nổi giận, khuôn mặt nhỏ nhắn tươi tắn kiêu ngạo lại càng khiến người ta động lòng hơn.
Tống Duệ Nguyệt đã quay lại cửa hàng cung ứng xã nên không biết đến hoạt động tâm lý này của hắn, nếu biết, cô cũng chỉ khinh thường "Phỉ" hắn một tiếng, bảo hắn cút càng xa càng tốt.
Dịch Lan nghe Trương Dục Sơ nói vậy, nhẹ nhàng gật đầu, lúc quay người, khóe miệng từ từ nhếch lên nhưng khi nghe thấy lời tiếp theo của Trương Dục Sơ thì cứng đờ lại… DTV

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play