Cái bàn sắp làm xong rồi, Tống Duệ Nguyệt mới ngủ dậy, sau đó đội một đầu tóc đen bóng như mực, tay còn cầm bàn chải đánh răng và cốc nước đi ra. Lục Yến Từ khựng lại, đáy mắt lóe lên vẻ kinh ngạc nhưng rất nhanh đã thu lại, đặt cây tre trong tay xuống rồi đi tới hỏi.
"Đói không? Bà để lại cho em hai quả trứng, còn có một bát cháo khoai lang ngô."
Tống Duệ Nguyệt ừ ừ hai tiếng, vội vàng rửa mặt đánh răng, lại về phòng chải đầu búi tóc, lúc này mới phát hiện tóc mình không ổn.
Cô vì trước kia dinh dưỡng không tốt, tóc luôn hơi khô vàng, sau này không gian mở ra, uống nước linh tuyền, đa đẻ chỉ sau một đêm đã giống như trứng lột vỏ, trắng nõn không tì vết; tóc cũng tốt hơn nhiều nhưng vẫn hơi vàng, bình thường chải đầu cũng sẽ bị rối nhưng mà bây giờ một đầu tóc này giống như được nhuộm đen bóng, không cần chải cũng hơi đáng sợ.
Lục Yến Từ có phát hiện ra gì không nhỉ? Hơn nữa, nếu anh hỏi, mình phải giải thích thế nào đây? Ôi, biết thay đổi rõ ràng như vậy, hôm qua không nên đổ nhiều ngọc dịch vào nước tắm.
"Kiều Kiều, ra ăn sáng nhanh đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT