Không cần phải như những thanh niên trí thức kia, bị ép phải xa quê hương, đến nơi đất khách quê người chịu khổ chịu tội.
Chỉ là sự tự tin và đắc ý của hắn theo mặt trời mọc, nhân viên đi làm, rồi lại tan làm… dần dần biến mất, người cũng trở nên ủ rũ, xám xịt.
Thấy trời sắp tối mà vẫn không thấy bóng dáng Tống Duệ Nguyệt, sắc mặt Trương Dục Sơ ngày càng khó coi, hắn sợ bỏ lỡ Tống Duệ Nguyệt, cả ngày không ăn không uống đứng chờ ở cửa, trong lúc đó những người đến đăng ký kết hôn đều nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ lạ, khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu nhưng vẫn phải nghiến răng chịu đựng, hắn thậm chí còn nghĩ, chỉ cần Tống Duệ Nguyệt đến, hắn sẽ kể hết nỗi tủi thân của mình trong ngày hôm nay cho cô ấy nghe.
Nhưng mà… ngay khi hắn sắp không chịu nổi nữa, người đợi không phải là Tống Duệ Nguyệt, mà là Dịch Lan.
"Anh Dục Sơ, anh làm vậy để làm gì, anh không biết Tống Duệ Nguyệt đã đến đảo Nam Châu làm thanh niên trí thức rồi sao?"
Dịch Lan chạy đến cục dân chính, thấy Trương Dục Sơ mặt mày tái mét dựa vào góc tường, vẻ mặt chán nản, trong lòng vừa hận vừa ghen nhưng trên mặt lại tỏ ra đau lòng và thương xót, đi đến trước mặt hắn, từ từ ngồi xuống, khóe mắt rưng rưng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play