Lời này vừa nói ra, Tô Tầm Vị suýt chút nữa từ trên giường ngã xuống đất. Tại sao người đàn ông này lại không làm theo lẽ thường thế, cô đã chịu thua rồi! Nếu sớm biết sẽ như vậy thì cô đã nói mình bị thương!! Tô Tầm Vị vừa xấu hổ vừa tức giận, nhất thời không biết nên đồng ý hay từ chối. 
Vốn tưởng Tả Cánh Thành là một người đàn ông lạnh lùng, tự chủ, nhưng không biết đàn ông có dạ mặt dày trời sinh trong vấn đề không cần học cũng hiểu này, cô còn chưa kịp trả tời, anh đã tặng lẽ hôn lên gáy cô. Đúng túc này, ngoài cửa đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa chói mắt. Tô Tầm Vị giật mình, vội vàng đưa tay che môi Tả Cánh Thành lại, nhỏ giọng nói: "Muộn như vậy, sao ba mẹ em còn chưa ngủ?”
"Tầm Vị? Cánh Thành? Hai đứa đã ngủ rồi sao?”
Giọng nói của mẹ Tô đột nhiên từ bên ngoài truyền đến. 
Đúng là mẹ ruột của cô. 
Hơn nửa đêm còn không ngủ mà đến gõ cửa phòng bọn họ, chắc chắn là có chuyện gì đó. 
Tô Tầm Vị vội vàng túm lấy quần áo của mình, cố gắng mặc vào. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play