Tả Cánh Thành vừa mới tới trước mặt cô, vốn muốn tới giúp thu tiền hoặc giao đồ ăn, nhưng người chen lấn quá đông, ai ngờ Tô Tầm Vị lại chủ động đưa cho anh một suất ăn đây đủ, làm bây giờ anh không biết phải làm sao.
Chỉ là đội của thôn Bình An đã gần trăm người, nhưng cũng không ngăn được mùi thức ăn của Tô Tầm Vị, đội ngũ của thôn lân cận cũng ngửi thấy mùi này, lần theo đến đây. Cuối cùng, Tô Tầm Vị phục vụ hơn trăm suất ăn, suýt nữa không còn còn thừa chút canh. Vừa định thu dọn đồ đạc, cô đột nhiên nghe thấy tiếng quát mắng: "Tô Tầm Vị! Cô đúng là đồ khốn kiếp có lòng dạ đen tối độc ác! Đồ đàn bà độc ác, đầu mưng mủ, lòng bàn chân lở loét! Mấy người còn dám mua đồ ăn cho ả à! Mấy thứ này đều không sạch sẽ! Chính là loại nấm này! Loại nấm này có độc! Ăn phải nó sẽ chết người đấy! Cô ta đang muốn giết chết mấy người đấy!”
Người này không ai khác chính là mẹ Lục, người bị ngộ độc đêm qua, vẻ mặt bà ta dữ tợn, sải bước đi tới, ánh mắt dán chặt vào bát ăn của thanh niên tri thức đang đứng bên cạnh, vừa mua đồ ăn của Tô Tầm Vị xong.
Nhìn thấy trong bát của những thanh niên tri thức đó đều chứa đầy nấm xào ớt, mẹ Lục càng hưng phấn hơn, bà ta cao giọng, chỉ vào cây nấm trong bát thanh niên tri thức đó rồi hét lớn: “Chính là nó! Ăn cái này sẽ bị ngộ độc thực phẩm! Cô ta đang muốn hại chết mấy người đấy! Con chó cái này không có ý định tốt, lòng dạ, có phải mấy người bị ngu rồi không? Còn tiêu tiền để mua những thứ cô ta làm! Mấy người không sợ bị trúng độc sao? Mau yêu cầu cô ta nhanh chóng trả lại tiền cho mấy người!”
Mẹ Lục nói đến mức nước miếng văng tung tóe, thậm chí còn không nhịn được bắt đầu khoa tay múa chân, như thể lời nói của bà ta là sự thật.
Thật ra bà ta đã trốn trong bóng tối nhìn chằm chằm từ lâu, vốn nghĩ con mụ mập Tô Tầm Vị bán đồ ăn đắt như vậy nên không có người mua, ai ngờ không chỉ có người mua, hơn nữa còn có rất nhiều người mual Năm mươi xu một phần ăn! Tám mươi xu một phần! Thậm chí còn có người mua phần một tệ! Trong thời gian ngắn như vậy, bà ta chỉ biết trơ mắt nhìn con mụ mập mạp Tô Tầm Vị thu về hơn một trăm tệ!
Những người này có phải có tiền mà không biết tiêu vào đâu không? Loại nấm đó ăn vào sẽ bị ngộ độc, lại còn tốn tiền mua nó! Thật đúng là khiến người ta chết cười!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT