Kỳ thật Tô Tầm Vị cũng muốn thi đại học, nhưng cô thật sự là không có nhiều hứng thú đối với việc đọc sách. Hơn nữa cô chiếm hết tiên cơ, khắp đầu óc đều nghĩ làm giàu làm giàu, phải thừa dịp gió đông cải cách, kiếm một bộn tiền, muốn cho cô tĩnh tâm quay lại đọc sách, cô có lẽ thật đúng là không làm được. 
Bản thân Tô Tầm Vị ở kiếp trước đã từng học đại học, kỳ thật thành tích cũng còn tạm được, chẳng qua cô dường như được trời phú cho năng khiếu nấu nướng, cho nên sau khi học xong đại học, tấm bằng tốt nghiệp kia giống như không có cái tác dụng gì, ngược lại là những kinh nghiệm cô bày hàng làm. 
việc ngoài giờ, làm kiêm chức, phụ giúp việc bếp núc đó khiến cô nhanh chóng dung nhập xã hội hơn. Tuy rằng cô không thể làm học bá, nhưng lại có một loại cảm giác bội phục không nói nên lời đối với người học bá như Tả Cánh Thành. 
Cô nhẹ nhàng đóng cửa tại. Chỉ có điều tiếng vang dù rất nhỏ này vẫn quấy rầy đến Tả Cánh Thành đang đọc sách. Anh ngước mắt lên, nhìn về phía Tô Tầm Vị. 
Lúc này trên gương mặt Tô Tầm Vị liền hiện lên một tia xấu hổ, nhỏ giọng nói: "Làm ồn đến anh đọc sách rồi sao?”
Đáy mắt thanh lãnh của Tả Cánh Thành hiện lên một sự xa cách, trầm giọng nói: "Không có, còn nữa, tôi cũng không phải là khách nên cô không cần phải khách sáo với tôi như vậy.”
Tô Tầm Vị không ngờ rằng Tả Cánh Thành đột nhiên tốt như vậy. Đương nhiên, điều cô nghĩ đến là cô càng khách sáo với Tả Cánh Thành thì càng tốt. Cho dù hai người họ không thể là một đôi vợ chồng chung sống hòa thuận cả đời, chủ yếu dễ hợp dễ ly, không đến nỗi để lại bóng ma tâm lý trong lòng mọi người thôn xóm Bình An phủ khi nghĩ đến. 
Vậy thực sự là lỗi của cô. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play