Mặt Giang Hiểu Tây thoáng chốc đỏ lên. Tô Tầm Vị thấy Giang Hiểu Tây ngại ngùng, lập tức nói: “Hiểu Tây, anh ấy nói cũng là lời thật lòng, mấy bản vẽ này không thể luôn luôn dùng không công của em được, hơn nữa sau này còn phải tiếp tục cập nhật bản vẽ, em cứ nghe anh ấy, cùng anh ấy đi 1 lần, nếu hợp, mười phần trăm cổ phần cũng không tính là nhiều, em cứ coi là đầu tư kĩ thuật đi”
. Nghe Tô Tầm Vị nói vậy, Giang Hiểu Tây chỉ đành đỏ mặt gật đầu, đôi mắt sáng ánh lên một tia chán nản. Tô Tâm Sinh này đúng là một tên ngốc! Thật tức chết cô rồi! Tên ngốc chính là tên ngốc! 
 
Đương nhiên là mọi người không hề biết được tâm tư nhỏ bé này của Giang Hiểu Tây. Sau bữa cơm, Tô Tâm Sinh thật sự dẫn mọi người đến thăm nhà xưởng mới của mình. Nhà xưởng của Tô Tầm Sinh nằm ngay gần nhà xưởng Tô Tầm Vị, hai nhà xưởng cách nhau không xa. Ban đầu, Tô Tâm Sinh muốn thuê kho chứa hàng cũ này, nhưng Vị Tô Tầm hỏi thăm được rằng gia đình của chủ kho chứa này đã di cư hết, vả tại mua đứt nó cũng không tốn nhiều tiền, vì vậy cô đã thuyết phục Tô Tầm Sinh mua tại. Nhà xưởng này lớn hơn nhiều so với nhà xưởng của Tô Tâm Sinh ở thị trấn, tổng cộng có khoảng sáu bảy trăm mét vuông. Tô Tâm Sinh đã sửa chữa tại một chút, cũng đã lắp đặt tại đường dây điện nước, hiện giờ hơn một nửa kho chứa đã chất đầy gỗ, chỉ chờ máy móc từ phía kia được chuẩn bị xong là đã có thể chính thức bắt đầu sản xuất. 
 
Tô Tầm Sinh đã có kinh nghiệm mở nhà xưởng từ trước, vì vậy đến giờ mọi việc vẫn diễn ra rất thuận lợi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play