Anh đến đại học Bắc Kinh lâu như vậy nhưng chưa từng gặp Lục Vân Hiên, trường học của Lục Vân Hiên cách đại học Bắc Kinh rất xa, tại sao anh ta lại có bạn ở đại học Bắc Kinh được? Hơn nữa lúc đó Lục Vân Hiên còn ôm một túi tài liệu lớn, trông có vẻ rất lo lắng. Nghe Tô Tầm Vị nói có người nhìn chằm chằm sau lưng, người đầu tiên mà Tả Cánh Thành nghĩ tới là Vân Nhã. Vì trước đây cô ta đã có tiền án.
Nhưng mà không phải Vân Nhã đã bị đưa đến bệnh viện tâm thần rồi sao? Sao cô ta có thể trốn ra ngoài được? Tả Cánh Thành suy nghĩ trong đầu, nhưng không trực tiếp nói ra nghi ngờ của anh, vì chuyện này anh cũng chưa chắc chắn, cho nên không cần phải khiến Tô Tầm Vị lo lắng. Anh ôm lấy bả vai của Tô Tầm Vị, nói: “Không sao đâu, anh ra ngoài xem rồi, không có gì cả. Sau này ngày nào anh cũng sẽ đón em tan làm, không cần phải lo lắng.”
Tô Tầm Vị nghe Tả Cánh Thành nói như vậy, cũng không nghĩ nhiều.
Bị một lần rồi nên khôn ngoan hơn, trải qua chuyện lần trước, cô tuyệt đối sẽ không hành động một mình nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT