Trước khi Tống Tử Lễ kịp phản ứng, Thư ký Vương đã gọi một số đồng nghiệp ở bộ phận kinh doanh đến rồi. Các đồng nghiệp ở bộ phận kinh doanh phải ở lại làm thêm giờ để họp nên bữa tối nay định ăn mì ăn liền được sản xuất tại nhà máy, điều này cũng có thể làm tăng thêm trải nghiệm của bản thân. Dù sao không phải Giám đốc Tô đã nói như vậy rồi sao? Chỉ những thứ mình đã từng sử dụng, trải nghiệm, có kinh nghiệm tương đối sâu thì khi họ đi đẩy mạnh tiêu thụ mới có thể bán được như cá gặp nước. Nhưng mà nói tới nói lui, mấy ngày qua có thể nói là ngày nào bọn họ cũng ăn mì gói, đã ăn đến phát sợ, đang cầm bát mì ăn liền, bỗng nhiên đối mặt với bàn ăn lớn như này, quả thực đúng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi*. 
 
“Đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi: ẩn dụ cho việc giúp đỡ về vật chất hoặc tinh thần trong lúc khó khăn 
"Hôm nay tôi còn đang muốn phàn nàn một chút, phàn nàn chuyện giám đốc Tô bắt chúng tôi phải làm thêm giờ. Hóa ra giám đốc Tô đã lén lút khen thưởng chúng ta bằng một cách khác!”
Một đồng nghiệp lập tức nhìn về phía Tô Tầm Vị. 
 
"Đúng thế, Giám đốc Tô có khi nào đối xử tệ với chúng ta chưa? Chỉ cần nhìn tiền lương và hoa hồng mà nhà máy đưa ra, tôi dám nói ngay cả nhà máy quốc doanh cũng không thể đuổi kịp chúng ta!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play