Tô Tầm Vị không nóng nảy như Tống Tử Lễ, cô nói rất bình tĩnh: "Sao anh lo lắng cái gì vậy? Trước mắt đừng nhờ ông nội gửi tiền nữa. Người nên lo lắng bây giờ phải là giám đốc Tân chứ không phải chúng ta.”
Tống Tử LỄ có kiến thức nửa vời, nhìn Tô Tầm Vị, nói: "Ý của cô là chúng ta nên trì hoãn một thời gian? Sau đó nhân cơ hội hạ giá?”
Tô Tầm Vị gật đầu, lộ ra vẻ tán thưởng, nói: “Đứng vậy, chúng ta vẫn phải giữ nguyên giá gốc, tôi đã tìm hiểu thử, nhà máy kia có giá 400,000 tệ là giá hợp lý, năm trăm nghìn vượt quá ngân sách rồi.”
Tống Tử Lễ cau mày nói: “Khi giám đốc Tân gọi điện cho tôi, ông ấy nói trong đó bao gồm giá thiết bị trong nhà máy. Ông ấy nói nếu chúng ta tiếp quản, muốn mua thiết bị mới thì chúng ta sẽ phải trả tiền, còn phải làm nhiều thủ tục lắm, có thể còn không lấy được mấy giấy tờ ấy. Nghĩ đi nghĩ lại thì tôi cũng, thấy có lý, nếu hạ giá xuống 100. 000 thì tôi nghĩ vấn đề hơi lớn. Thái độ của Giám đốc Tần khá cứng rắn. Nếu thực sự vội vàng ép buộc bọn họ, nhỡ bọn họ không bán thiết bị cho chúng ta nữa, thì cái kế hoạch chúng ta mua nhà máy này cũng chỉ là một cái vỏ rỗng. Suy cho cùng, sản xuất vẫn dựa vào thiết bị.”
 
Tuy nhiên, lời này vừa nói ra, Tô Tầm Vị đã trực tiếp bật cười.”Cái này không thành vấn đề, anh không cần lo lắng về chuyện thiết bị.”
Giám đốc Tần sở dĩ có thể thao túng Tống Tử Lễ về chuyện thiết bị, đơn giản là bởi vì chính sách hiện tại đặc biệt nghiêm ngặt, mua thiết bị của nước ngoài, không chỉ cần phải phê duyệt hồ sơ, còn có rất nhiều thủ tục. Nhưng nếu nhà máy này rơi vào tay Tô Tầm Vị thì hoàn toàn không thành vấn đề. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play