Cô ta làm như vậy mà trong mắt bọn họ chẳng ra gì sao? Vân Nhã cảm thấy bữa cơm này cô không nuốt nổi nữa. Nếu không phải vì Tả Cánh Thành thì cô ta muốn lật cái bàn này rồi. Vân Nhã cưỡng chế bản thân bình tĩnh, nói: "Ăn cơm khó mà so sánh bằng giá tiền được, còn có phong cảnh và mùi vị nữa. Thái độ phục vụ cũng nằm trong phạm vi xem xét. Mọi người lần đầu đến Bắc Kinh, tất nhiên tôi muốn mời mọi người một bữa thật ngon. Không thì có vẻ tôi hơi keo kiệt rồi.”
Tô Tầm Vị sắp không nhịn cười được nữa, cô nhìn thấu cái suy nghĩ này của Vân Nhã, rõ ràng cô ta muốn khoe khoang cái mắc người Bắc Kinh, nhưng tại bị Giang Hiểu Tây chê bai, thế là cô ta sắp không giữ được nụ cười trên mặt nữa rồi. Cô sợ rằng lát nữa, nhỡ đâu thẹn quá hóa giận, Vân Nhã không chịu thanh toán thì chết. Thế là cô nhìn Giang Hiểu Tây, nói: "Hiểu Tây, đây là ý tốt của đồng chí Vân. Người ta mời chúng ta ăn cơm, em không thể thiếu lịch sự như vậy được.”
Lúc này, mấy món ăn phía sau cũng lần lượt bưng lên.
Lúc này Vân Nhã dồn hết sức lực, muốn đòi lại những gì đã mất.
Hôm nay cô ta gọi đều là ngự thiện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT