"Đồ súc sinh! Súc sinh ở đâu ra đây! Tư Khiết, Tư Khiết, con không sao chứ— —”
“ Đúng lúc này, Giang Hiểu Tây thấy Tô Tầm Vị chậm chạp không xuống lầu, sợ bà Trần làm khó Tô Tầm Vị, thế cho nên cô ấy nhịn không được đi lên lầu. Lúc nhìn thấy Tô Tầm Vị, còn chưa kịp làm gì đã nghe thấy tiếng chửi rủa phát ra từ căn phòng đằng kia, thậm chí còn nghe thấy cả tiếng đập vỡ đồ vật. Cả hai đều không khỏi tò mò mà đi qua xem. Giang Hiểu Tây vừa đi tới cửa liền nhìn thấy Lý Khải Minh đã tỉnh táo trở lại, cả người vô cùng chật vật nhìn cô ấy, trên mặt cô ấy lộ ra vẻ bất ngờ đến khó tin.
"Hiểu Tây---- em, tại sao em tại ở bên ngoài?”
Vẻ mặt của Lý Khải Minh nháy mắt trở nên vô cùng lúng túng. Lúc này anh ấy mới nhìn về phía giường, tiền nhìn thấy Trần Tư Khiết cả người đầy vết tích với vẻ mặt tuyệt vọng.”
Hiểu Tây, em nghe tôi giải thích đất! Tôi-----không phải như em nghĩ đâu----" Lý Khải Minh luống cuống vội vàng mặc quần áo, muốn giải thích rõ ràng với Giang Hiểu Tây. Giang Hiểu Tây chán ghét lùi về phía sau mấy bước, bộ dáng như sợ trốn không kịp anh ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT