Nghe lời Giang Hiểu Tây nói như vậy, vốn chỉ là trêu chọc Giang Tự Nam, Tô Tầm Vị không thể cười nổi. Cô thậm chí vô thức nhìn sang phía là Cánh Thành. Tả Cánh Thành mấp máy môi mỏng, sau đó trầm tĩnh nói: " Giang chủ nhiệm thực sự là xảy ra chút việc. Hôm qua, chuyện cậu ấy vào Cục công an còn có người đứng phía sau. Sáng nay, gia đình người phụ nữ kia đã đến ban quản lý khu phố gây rối, vu khống cậu ấy đánh người vào bệnh viện, không thể cử động, còn muốn bồi thường. Người đó giỏi việc tạo không khí và có thể đã thuê một vài người giúp đỡ. Vì vậy, hiện trường rất hỗn loạn, có rất nhiều quần chúng vây xem. Sau đó, tôi đã báo công an, mặc dù công an đã xua đuổi những người đó, nhưng tôi đã tìm hiểu, lãnh đạo ban quản lý khu phố nói rằng sự việc này ảnh hưởng không tốt, vì vậy yêu cầu chủ nhiệm Giang xin lỗi công khai. Chủ nhiệm Giang không đồng ý, và cãi nhau với lãnh đạo, cuối cùng bị tạm đình chỉ công tác.”
Giang Tự Nam ngây thơ nghĩ rằng chỉ cần không đến nhà ăn, Tả Cánh Thành và Tô Tầm Vị sẽ không biết về chuyện này, càng sẽ không nói cho Giang Hiểu Tây biết. 
Nhưng vào buổi trưa, cậu ấy không đến dùng cơm, Tô Tầm Vị đã phát hiện và hỏi thăm một chút, sẽ biết kết quả xử lý vụ việc này. Nghe lời nói của Tả Cánh Thành, Gimang Hiểu Tây tiền trở nên tức giận. 
Cô ấy cau mày, nói: "Đâu ra đạo lý như vậy! Anh trai tôi là người có lòng tốt, hoàn toàn không thể đánh người, càng không thế đánh người đến mức nghiêm trọng như vậy. Chuyện này, anh trai tôi rõ ràng không có sai, lãnh đạo ban quản lý khu phố dựa vào cái gì yêu cầu anh trai tôi xin lỗi! Anh trai tôi sao có thể xin lỗi! Nếu không xin lỗi thì thôi, chuyện này rõ ràng là anh trai tôi bị thiệt, vì sao tại phải tạm đình chỉ công tác anh trai tôi?”
Khi Giang Hiểu Tây nói đến đây, ánh mắt của Tả Cánh Thành thâm trầm như mực cũng không thể kìm nén được hiện lên vẻ thương hại, không đành lòng. 
Anh hạ ấn đường xuống, nói: "Chủ nhiệm Giang luôn có tính cách như vậy. Lý thuyết mà nói, ngay cả khi có chuyện như vậy, cũng không nhất thiết phải yêu cầu chủ nhiệm Giang xin lỗi mới có thể dàn xếp được vụ việc, để cho chủ nhiệm Giang xin lỗi công khai, chỉ là đoán chắc rằng cậu ấy chắc chắn sẽ không xin lỗi công khai, tìm một lý do để đình chỉ công tác cậu ấy.”
Nghe Tả Cánh Thành nói như vậy, Giang Hiểu Tây tức giận mắng: "Người họ Vương kia dựa vào cái gì để đình chỉ công tác anh trai tôi! Trước kia khi ba tôi còn ở đây, đã cho người đó nhiều lợi ích, để ông ta chăm sóc anh trai tôi! Bây giờ ba tôi vừa gặp chuyện, người đó lại làm khó anh trai tôi! Chẳng trách người ta thường nói rằng khi người đi trà lạnh --"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play