Giang Hiểu Tây đương nhiên biết vì sao Tô Tầm Vị lại từ chối mình. Nói thật, cô ấy cũng không muốn gặp tên cặn bã Lý Khải Minh kia. Nhưng trước mắt ngoại trừ nhà ăn của Tô Tầm Vị ra, thật tình cô ấy không thể nào nghĩ ra được chuyện thứ hai mình có thể làm. Trước kia khi có ba ở đây, cái gì ông ấy cũng ôm đồm hết phần cô ấy, chưa từng để cô ấy phải hao tâm tổn trí như vậy. 
“Gần đây anh của chị bận rộn chuyện làm ăn, nếu không em qua đó giúp đỡ tiếp đãi khách hàng xem sao, chỉ việc pha trà cho khách hàng mới, lấy mô hình giảng giải cho bọn họ hiểu sơ sơ, sau đó chốt đơn đặt hàng, rồi em đăng ký, em thấy thế nào? Nếu làm vậy thì anh của chị không cần phải lãng phí thời gian tiếp đãi nữa, có đôi khi gặp phải khách hàng khó chơi, anh trai chị tốn thời gian cãi cọ với bọn họ nửa ngày, cuối cùng bọn họ tại không đặt hàng, còn làm chậm trễ công việc của người ta, bình thường chị mà có thời gian rảnh ghé qua đó, chị cũng hay làm công việc này.”
Tô Tâm Sinh vốn đang há mồm ăn cơm, nghe xong lời này của Tô Tầm Vị thì đột nhiên bị nghẹn, lúc này anh ấy ho khan khù khụ như muốn lòi gan lòi phổi, cả gương mặt bị ho đến mức đỏ bừng. 
Tô Tầm Vị thấy thế vội vàng rót cho anh ấy một cốc nước, còn liếc Tô Tầm Sinh một cái, nói: "Anh bị sao vậy chứ, lớn vậy rồi mà ăn cơm cũng hệt như mấy đứa con nít, anh tưởng có ai thèm tranh đồ ăn với anh chắc? Về sau ngày nào em cũng sẽ mang đồ ăn về, hôm nào cũng mang móng heo về cho anh, để mặc cho anh ăn thỏa sức luôn.”
Cơn ho trào lên đến ngực vốn đang bị Tô Tầm Sinh gắng sức đè xuống. 
Nghe xong lời này của Tô Tầm Vị, anh ấy chỉ cảm thấy mất mặt, gấp đến độ lập tức ho khan. 
Khụ một hồi lâu, lúc này Tô Tầm Sinh mới nhận cốc nước trong tay Tô Tầm Vị, uống một hơi cạn sạch. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play