Giọng anh khàn khàn, hơi thở nóng hổi phả vào tai Tô Tầm Vị, như thiêu đốt tai cô. Làm cho khuôn mặt cô lúng túng, đỏ bùng cả lên. Trong chuyện này, trước giờ Tô Tầm Vị chậm hiểu, vậy nên cô không phát hiện ra Tả Cánh Thành. đang trêu đùa mình. Cô trừng mắt nhìn anh, khó khăn nói nhỏ: "Thế, phải làm sao bây giờ?”
Mỗi lần Tả Cánh Thành đều ồn ào như vậy, Tô Tâm Sinh ngủ bên ngoài chắc chắn sẽ nghe thấy, Tô Tầm Vị không mong mình chết vì ngại. Tả Cánh Thành thấy mặt cô đỏ bừng, cơ thể mềm mại thơm tho tựa vào ngực anh, ngước đôi mắt long lanh nhìn anh. Trong bóng tối, tuy rằng anh không nhìn rõ khuôn mặt, ánh mắt cô, nhưng mà rất nhanh Tả Cánh Thành chịu không nổi nữa. 
Anh định trêu chọc cô, nhưng kết quả tại tự mình châm lửa. Tô Tầm Vị đa mặt mỏng, nếu anh đám làm thật thì chắc chắn cô sẽ giận anh mấy hôm tiền. Tả Cánh Thành cúi đầu, hôn môi Tô Tầm Vị, sau đó hôn ra sau tai, lúc này anh thở gấp, nói nhỏ: "Vậy thì chỉ có thể dùng cách khác rồi...”
Tô Tầm Vị: "...”
Ngày hôm sau, sau khi Tô Tầm Vị mặc xong quần áo, đi ra ngoài thì cô phát hiện Tô Tầm Sinh đã dậy rồi, anh đã rửa mặt sạch sẽ.
Tô Tầm Vị hỏi: "Anh, sao anh dậy sớm thế? Có phải lạ giường không?”
Tô Tầm Sinh cười, thật thà nói: "Không phải, bình thường anh cũng dậy giờ này, bây giờ em đến nhà ăn làm việc à? Anh đi với em. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play