Nghe thấy Đỗ Xuân Lan nói như vậy, vợ thầy Đỗ tức lắm, nói: "Không chịu? Sao thắng đấy đám chứ! Con nhà ai? Tên là gì? Làm ở đơn vị nào? Con nói, mẹ sẽ đòi lại công, bằng cho con. Sao thằng đó dám không chịu trách nhiệm?”
Nói rồi, vợ thầy Đỗ một mực kéo tay Đỗ Xuân Lan, lôi kéo cô ta đi ra cửa. Nhưng Đỗ Xuân Lan lệ quanh tròng, mắt, dùng sức gạt tay mẹ mình ra, khóc nói: "Mẹ, nếu có thể đòi lại công bằng thì con đã làm rồi. Anh ta, anh ta kết hôn rồi. Nếu chuyện này vỡ lở, con chỉ có nước đi chết thôi. Con cũng biết rằng con đường duy nhất bây giờ là gả cho Tô Tâm Sinh, sau này con sẽ sống, thật tốt với anh ấy. Anh ấy thành thật, tốt bụng sẽ không nghi ngờ con dâu. Lại càng không bao giờ bạc đãi con.”
Nghe cô ta nói như vậy, vẻ mặt vợ thầy Đỗ như bị sét đánh trúng, khó tin.
"Kết hôn rồi? Đỗ Xuân Lan... con... con... muốn làm mẹ tức chết mà! Cái đồ vô liêm sỉ này! Lúc trước mẹ giới thiệu bao nhiêu người, con chê lên chê xuống, cuối cùng lại chọn một thắng đàn ông đã có vợ!”
Đỗ Xuân Lan vừa nôn hết mật vàng mật xanh, lúc này trông mặt tái mét, khó chịu nói: "Được rồi đấy, mẹ cứ nói mãi. Chuyện đã vậy rồi, mẹ còn muốn như nào? Hay là con đi nhảy sông tự vẫn nhé?”
Vợ thầy Đỗ nghe Đỗ Xuân Lan nói như vậy thì mặt lúc trắng, lúc xanh, cực kỳ khó nhìn.
Bà ta yên lặng, suy nghĩ. Quả thật đổ chiếc vỏ này cho Tô Tầm Sinh là tốt nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT