Tô Tầm Vị biết không có chuyện xấu hổ nhất, chỉ có chuyện xấu hổ hơn, nhưng một khi đã bắn mũi tên, sẽ không thể lấy lại được", đành phải để Tả Cánh Thành cởi quần áo. *một khi đã bắn mũi tên, sẽ không thể lấy lại được: ý chỉ vì đã bắt đầu nên phải hoàn thành dù có khó khăn gì Tô Tầm Vị muốn nhắm mắt lại, không nhìn anh, cũng không muốn nghe giọng nói của anh, vốn tưởng rằng cởi quần áo sau đó sẽ bắt tay vào việc, tuy nhiên, điều mà Tô Tầm Vị không ngờ tới chính là sau khi cởi quần áo xong, thanh niên tri thức Tả lại nghiêm túc nói: “Anh giúp em gội đầu trước, em nhắm. mắt lại đi, lát nữa đầu gội sẽ đính vào mắt.”
Không phải chứ, anh trai à, em đã cởi hết quần áo rồi, hiện tại anh còn bảo em muốn.
Mặc dù Tô Tầm Vị muốn mắng chửi, nhưng nhỡ cô nói gì bây giờ có khiến Tả Cánh Thành cho rằng cô đang rất đói khát không? Quên đi, quên đi, dù có xấu hổ thế nào thì chuyện đó cũng đã xảy ra trước mặt anh, mặc kệ đi. Tô Tầm Vị bối rối chưa đầy một giây, lập tức nhắm mắt lại để Tả Cánh Thành gội đầu.
Động tác của Tả Cánh Thành rất nhẹ nhàng, đầu tiên anh dùng gáo nước làm ướt tóc, sau đó thoa dầu gội lên tóc, rồi từ từ tạo ra bọt bong bóng.
Sau khi gội sạch từng lọn tóc cho Tô Tầm Vị, Tả Cánh Thành đổ nước cho cô xả sạch bọt, sau đó lấy khăn ra lau khô tóc cho Tô Tầm Vị, buộc thành nút rồi quấn tóc cho cô.
Sự phục vụ tỉ mỉ và chu đáo như vậy thực sự khiến Tô Tầm Vị cảm thấy có chút xấu hổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT