Nụ hôn này khiến cho Tô Tầm Vị giật mình, Tả Cảnh Thành đang đi phía sau cục trưởng Giang tức giận đến mức huyệt thái đương nhảy thình thịch, ánh mắt lập tức tối sâm xuống. Còn lại mấy vị nữ sĩ khác, trong đó có cả Giang Hiểu Tây và Trần Tư Khiết, Tống Tử Lễ đều hôn lên tay họ. Chờ cho anh ta quay đầu đi, Giang Hiểu Tây liền vội vàng lấy khăn tay ra, dùng sức lau sạch mu bàn tay, ghét bỏ nhìn Tô Tầm Vị : "Người này bị sao vậy trời! Sao lại hôn mu bàn tay của người ta như vậy chứ! Đúng thật là! Đáng ghét thật! Tôi vừa rồi suýt nữa thì đã quăng một cái tát lên mặt anh ta rồi đó, nếu không phải là ba tôi nhìn tôi thì xem tôi có đánh anh ta nhừ tử không.”
 
Thấy bộ dáng tầm bầm này của Giang Hiểu Tây, đột nhiên Tô Tầm Vị tại có thêm hảo cảm với cô ấy. Có đôi khi cảm xúc của con người thật kỳ Lạ. Rõ ràng lúc mới đến huyện, cô cùng Giang Hiểu Tây đều đối đầu với nhau, không ai ưa ai. 
 
Nhưng mà hiện tại, Giang Hiểu Tây đã thu lại gai nhọn trên người, trở thành bộ dáng chỉ có cô ấy mới được khi dễ chính bản thân mình, chứ không bao giờ để cho người khác khi dễ. 
Phải nói là cô còn thấy rất hài lòng. 
"Đây là Lễ nghi của người nước ngoài, là Lễ nghi xã hội bày tỏ thái độ tôn trọng và lịch sử, gọi là Lễ hôn tay.” Tô Tầm Vị thấy dáng vẻ Giang Hiểu Tây đang tức giận như sắp nổ tung, vội vàng nhỏ giọng giải thích cho cô ấy hiểu. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play