Giang Tự Nam không kịp phản ứng, cô đã thành công trộm được một miếng thịt lợn kho rồi, anh lập tức kéo khay của mình lùi lại một chút, chặn lại Giang Hiểu Tây, rất bất mãn nói: "Nhưng hôm nay anh là người đầu tiên đến nhà ăn Tây ăn, đây là phần thưởng mà chị Tô đưa cho anh! Đừng có mà ghen tị!”
Sao Giang Hiểu Tây lại ghen tị? Con bé thật tham lam!
"Anh có còn là anh trai em nữa không vậy?! Em mới ăn có một miếng thịt của anh, anh đã giãy nảy lên? Trong bát của anh còn nhiều như vậy, cho em mấy miếng thì làm sao? Còn coi em là em gái không thế?”
Giang Hiểu Tây nhìn thấy Giang Tự Nam đang bảo vệ khay cơm, không cho mình lấy trộm thì không khỏi thấp giọng lẩm bẩm.”Trên chiến trường không có tình phụ tử, trên bàn ăn sao có thể có tình anh chị em? Anh ăn của anh, em ăn của em. Đừng cố lấy thịt của anh nữa.” Giang Tự Nam hừ lạnh, kẹp một miếng thịt lợn kho khác, cho vào miệng ăn trước mặt Giang Hiểu Tây.
Giang Hiểu Tây tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng cô không muốn đánh nhau với Giang Tự Nam trong nhà ăn chỉ vì hai miếng thịt, nên cô lườm anh bằng ánh mắt oán hận rồi thôi. Không được, lần sau đi lấy đồ ăn, cô sẽ bảo Tô Tầm Vị cho mình thêm thịt, chỉ mấy miếng thịt thế này thôi thì không đủ! Bên này, Tô Tầm Vị đương nhiên không biết chuyện giữa hai anh em Giang Tự Nam, cô chỉ nhớ Tả Cánh Thành hình như không đến ăn cơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT