Tả Cánh Thành cười khế một tiếng, ngẩng đầu hôn lên môi cô, sau đó thấp giọng nói: "Tự mình làm thì tốt hơn, chỉ có như vậy mới có thể có cơm no áo ấm. Lại đây, để anh thử xem cái giường do anh vợ làm có bền hay không...” 
 
Tô Tầm Vị : "...” Nhìn tư thế của anh, vốn dĩ cô nghĩ giường không có vấn đề gì, nhưng bây giờ cô không khỏi cảm thấy hơi lo lắng cho cái giường. Ngày này qua ngày khác, cái giường nào có thể chịu nổi sự dày vò như vậy? Vẫn cần phải mua một cái. Mọi người cần các hoạt động giải trí khác nhau nữa. 
 
Ngày hôm sau, Tả Cánh Thành thức dậy trước. Nhà ăn của cơ quan phải đi làm sớm hơn người làm việc, nếu không thì người làm việc trong cơ quan sẽ ăn sáng ở đâu? Tô Tầm Vị hôm qua thật sự mệt mỏi đến tê tiệt, cô trởng đêm hôm trước là lần cuối rồi, cô đã trải qua đủ giày vò, hôm qua lẽ ra nên kiềm chế lại một chút, ai ngờ Tả Cánh Thành lại nói với cô răng đêm hôm đó anh sợ cô không đủ thể lực vì cô mới đến huyện trấn nên đã rất kiềm chế rồi. 
 
Nên có thể nghĩ, hôm nay Tô Tầm Vị phải cần Tả Cánh Thành đánh thức cô dậy. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play