“Ba thèm vào lo lắng, chẳng qua là ba cảm thấy quá xấu hổ với anh trai và chị dâu đã hi sinh sớm trên chiến trường mà thôi!”
Cục trưởng Giang cực kỳ bất đắc dĩ thở dài một hơi, ngồi lại xuống ghế.”Đúng rồi, anh Tả, chị Tô, tôi giới thiệu một chút với hai người, đây là em gái của tôi, tên là Giang Hiểu Tây.”
Giang Tự Nam sợ Cục trưởng Giang tiếp tục bôi nhọ mình, vội vàng mở miệng cắt ngang chủ đề này.”Uống trà, uống trà đi, hôm nay là tiệc mừng thọ năm mươi lăm tuổi của ba, là ngày vui đó, đừng có nóng giận mà.”
Giang Hiểu Tây nhanh chóng rót cho Cục trưởng Giang một chén trà, đặt lên tay của ông ấy. Giang Hiểu Tây cũng không lập tức chào hỏi Tả Cánh Thành và Tô Tầm Vị, ngược lại sau khi rót trà cho Cục trưởng Giang xong, lúc này mới không nhanh không chậm ngước mắt lên, nhưng cũng không mở miệng trước.
Tô Tầm Vị mỉm cười, vẻ mặt như bình thường nói: “Chào cô Giang.”
Ánh mắt của Giang Hiểu Tây lạnh nhạt, mặc dù trên mặt vẫn là dáng vẻ hào phóng đoan trang như cũ, nhưng ánh mắt tại không nhìn Tô Tầm Vị, ngược lại nhìn sang Giang Tự Nam nói: “Anh, đây đều là bạn của anh à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT