Vốn tưởng rằng chuyện này đã đủ thảm rồi, nhưng ai ngờ lúc này Tô Tầm Vị đã gọi mọi người tới, sau khi nhìn thấy ba mẹ Tô đang đánh tên trộm thì người dân trong thôn cũng xông tới giúp đỡ, người này đá một đá, người kia đánh hai quyền làm Dương Hồng Hoa ở bên trong bao tải bị đánh đến mức từ kịch liệt giấy giụa đến dần dần không còn phản kháng.”Được rồi, đừng đánh nữa, nếu đánh nữa sẽ chết người mất, vẫn là nên giao cho các đồng chí công an đi.” Tô Tầm Vị thấy gần như đã xong thì lúc này mới nên chậm rãi nói.”Ừ, vẫn là nên trói lại để sáng mai đưa tới đồn công an đi. Loại cặn bã này nên ăn súng, để các đồng chí công an bắn chết đi!”
Một người trong đó đồng tình nói. Dương Hồng Hoa vốn là đã bị đánh đến mức sắp bị bất tỉnh nhân sự, nhưng khi nghe tin mình sắp bị bắn chết thì bị đọa sợ đến mức nức nở ra tiếng, sau đó hét lên: “Đừng bắt tôi đi bắn, tôi không muốn bị bắn! Tôi không hề ăn trộm bất cứ thứ gì cả!”

 
Giọng nói này nghe có vẻ quen thuộc với mọi người, nhưng vì cách qua bao tải cho nên nghe không rõ. Một người trong số đó đã bước tới nhấc chiếc bao lên, sau đó để đèn pin của mọi người chiếu vào, nhưng vừa nhìn là đã thấy đầu heo với chiếc mũi bầm tím và khuôn mặt sưng tấy của Dương Hồng Hoa. Bác cả Tô cũng tới giúp đỡ, vừa rồi ông ấy còn hung hăng đạp hai chân, nhưng khi nhìn thấy đối phương là Dương Hồng Hoa thì đã lập tức trừng lớn hai mắt, không thể tin nổi nói: "Dương Hồng Hoa! Bà lại phát điên cái gì nữa vậy? Nửa đêm không ngủ tại chạy đến nhà lão nhị làm gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play