Đối mặt với chất vấn của Tô Đại Hải, sắc mặt bác Dương cũng có chút ngượng ngùng. Quần chúng ăn dưa chung quanh cũng không nghĩ tới bác Dương tại làm ra chuyện như vậy, cũng không nhịn được xì xào bàn tán nhìn về phía ông ấy xoi mói. 
 
“Dương Hồng Căn này thật không biết xấu hổ, sao lại dám nói vậy!”
“Đúng vậy, mọi người đều ở cùng một thôn, lão Lưu què là người thế nào sao ông ta lại không biết, đúng là không biết xấu hổ, không biết xấu hổ quá trời đi! Mấy ngày trước nhà ông ta vẫn còn khoe khoang, nói con trai ông ta tìm đối tượng trong thành phố kìa!”
“Hóa ra không cho được sính Lễ, thì buộc Dương Hồng Hoa cho mượn tiền, còn muốn gả cháu ngoại gái cho lão Lưu què, loại người gì vậy!”
“Ba mẹ người ta vẫn còn sống, gả cho ai cũng không tới lượt ông ta chỉ huy! Sính Lễ cũng không phải cho ông ta! Người ta không cần mua đồ cưới sao? Dựa vào cái gì phải cho ông ta mượn! Quả là bàn tính gõ vang khắp làng trên xóm dưới!”
“Dương Hồng Hoa chẳng lẽ lại ngu xuẩn như vậy, vì mượn tiền cho ông ta, lại đi tìm lão Lưu què? Chậc chậc chậc, kiểu này thì khó sống, chẳng trách Tô Đại Hải muốn ly hôn, nếu là tôi, tôi cũng muốn ly hôn —— Này là cắm sừng rồi, người đàn ông nào chịu được!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play