“Bộ dạng lúc đấy của Tâm Vi như vậy, có thể kiếm được người chịu cưới con bé là tốt lắm rồi, tôi đâu còn cách nào nữa? Sao bà lại trách tôi?”
Ba Tô bất đắc dĩ liếc nhìn Tô Tầm Vị. Nằm thôi cũng trúng đạn Tô Tầm Vị : “.......” Được rồi, nói tới nói lui đều là trách cô. Lúc này mẹ Tô mới dời đi đề tài: “Tâm Vi, sao vừa nãy con lại nói như vậy, Kiều Phú Quý là người rất nhỏ mọn, con lại chọc giận ông ta, con không sợ lỡ như trong tay ông ta có vị trí trở về thành phố, ông ta sẽ chuyển Cánh Thành về sao?”
Tô Tầm Vị cười nói: “Con không sợ, hơn nữa trở về thành phố không tốt sao? Tả Cánh Thành ở lại nơi này thì quả là lãng phí tài năng.”
Cô tại không ngốc, Tả Cánh Thành có học thức uyên bác, giữ một Vị trí quan trọng ở công trường, người như vậy chắc hẳn sau này sẽ làm nên nghiệp to lớn, giữ anh ở tại thôn Bình An chẳng phải là tãng phí tài năng của anh sao? Tô mẫu lại cảm thấy Tô Tầm Vị quá tạc quá, nhịn không được nhíu mày nói: “Con bé này, sao con chẳng bao giờ để tâm những việc này vậy, mới bộ dạng xuất chúng kia của Cánh Thành, cho dù xuống nông thôn, cũng làm Vân Nhã kia nhớ mãi không quên, nhìn chằm chằm như hổ rình mồi. Nếu như Cánh Thành không dẫn con về thành phố, đến lúc đó hai đứa cách xa vạn dặm, chẳng phải là như diều đứt dây, muốn tìm cũng tìm không được.”
Tô Tầm Vị cũng không biết phải giải thích chuyện tương lai như thế nào cho ba mẹ Tô, chỉ có thể tảng tránh: “Haiz, chuyện còn chưa xảy ra đâu, ba mẹ đừng lo lắng quá, đi một bước tính một bước thôi. Chẳng phải người xưa đã nói rồi hay sao, xe đến trước núi ắt có đường, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thăng. Thôi con đi làm ít đồ ăn cho Tả Cánh Thành đã, buổi chiều anh ấy sẽ đến thị trấn báo cáo tình hình công việc, bảo con làm một ít tương khô.”
Ba mẹ Tô thấy cô vẫn không quan tâm, nhưng lại không có cách nào nói lại cô, may mà ba Tô cũng thấu hiểu: “Con bé nói cũng có lý, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, tôi thấy củi lửa trong nhà không còn nhiều lắm, thu hoạch vụ hè xong phải lập tức cày bừa vụ thu, không có thời gian đi chặt củi, tranh thủ hôm nay được nghỉ, chúng ta đi kiếm ít củi bỏ trong nhà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT