Tiếng bàn tán xôn xao của thôn dân càng lúc càng lớn thanh, còn chỉ trỏ Lục Vân Hiên và Kiều Thanh chỉ chỉ trỏ trỏ, hận không thể dùng nước miếng phun chết bọn họ. Ngày thường, Lục Vân Hiên cũng coi như là người biết ăn nói, nhưng mà có nằm mơ anh ta cũng không ngờ rằng bản thân mình sẽ có lúc chật vật xấu hổ như vậy, nhất thời luống cuống chân tay, sắc mặt trắng bệch.
Còn Kiều Thanh thì càng ôm người nấp sau lưng Kiều Phú Quý, bịt chặt lỗ tai, không dám ngẩng đầu lên nhìn ai.
Mặt của Kiều Phú Quý đỏ bừng vì tức giận, giờ phút này ông ta hối hận đến xanh ruột.
Nếu biết trước sẽ gây ra chuyện hỗn loạn như vậy, ông ta không bao giờ nên giữ lại loại thuốc đó!
Kiều Phú Quý nhìn Tô Tầm Vị tay cầm sổ nhỏ, tươi cười thoải mái, càng hận đến nghiến răng nghiến lợi.
“Nhóc Tô, cháu cũng đừng nhắc mãi mấy món nợ cũ nhỏ nhoi kia nữa, hôm nay cháu muốn gì, cháu cứ nói thẳng ra là được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT