Nhưng mà, Vân Nhã vẫn kiên trì: “Mau xuống đi, ăn xong lại ăn tiếp. Tôi cũng không yêu cầu anh ăn hết đâu. Hôm nay tôi đặc biệt mua đồ ăn của Tô Tầm Vị để anh ăn thử, cũng để có thể cho tôi một số tời nhận xét, xem món của tôi với chị ấy khác nhau chỗ nào.”
Là đồ ăn do Tô Tầm Vị nấu sao? 
So với những món ăn đen tối do Vân Nhã làm, Lục Vân Hiên cảm thấy đồ ăn Tô Tầm Vị nấu ở căng tin có thể nói là mỹ vị nhân gian. Hơn nữa, Tô Tầm Vị đã bán cơm hộp ở công trường rất lâu, tài nấu nướng của cô đã được người dân trong làng và thanh niên tri thức khen ngợi rất nhiều! 
Dù thế nào đi chăng nữa, ăn vào cũng không thể bị tiêu chảy được đâu nhỉ? 
Lục Vân Hiên trở lại với dáng vẻ đạo đức giả thường ngày, đặt cây tre trong tay xuống, loạng choạng đi đến tảng đá lớn nơi Vân Nhã đang ngồi. 
“Đây, cầm đi, hôm nay chị ấy làm đậu phụ sốt thịt băm và trứng tráng với hành lá. Thanh niên tri thức và công nhân không ngừng khen ngợi, nói ngon lắm, còn nói chưa bao giờ ăn món ngon như vậy, tôi cũng đã ăn đồ ăn chị ấy nấu rồi. Mặc dù đồ ăn đó rất ngon, nhưng không nghĩ là nó được như mấy lời tâng bốc đó lắm, tôi nghĩ người dân ở những vùng nông thôn này chưa từng nhìn thấy thế giới bên ngoài, chưa ăn đồ ngon bao giờ nên mới đưa ra những nhận xét cường điệu như vậy. Anh cũng có thể được coi là một người đã nhìn thấy thế giới bên ngoài ở thôn Bình An, nên tôi muốn anh đánh giá xem sao.”
Vân Nhã nhìn Lục Vân Hiên, lời nói khách khí, thái độ cũng dịu dàng. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play