Vẻ mặt Lục Vân Hiên tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói: “Con đã nói với mẹ bao nhiêu lần rồi! Mẹ đừng có chọc tức người nhà họ Tô nữa! Mối quan hệ giữa chúng ta và nhà họ Tô hiện tại căng thẳng như vậy. Nếu như Tô Tầm Vị biết được chuyện mẹ trộm gà của cô ấy, đến lúc đó lại bắt đầu to chuyện, mẹ không biết xấu hổ, nhưng con vẫn biết xấu hổ đấy! Trong nhà mẹ không có gà sao? Muốn ăn thì mẹ cứ giết một con đi! Ăn trộm đồ ăn của người khác như này là sao?”
Mẹ Lục vốn đã mệt mỏi, tại vì bị Lục Vân Hiên khiển trách nên thiếu sức sống, giọng yếu ớt đáp: “Con gà nuôi ở nhà mình đã đồng ý bán cho thím nhà bên cạnh rồi, đến lúc đó sẽ đổi gà lấy trứng của thím ấy, để con cầm đến trường, sao có thể giết con gà đó được? Mà lúc mẹ lấy trộm không có ai xung quanh cả! Con cứ yên tâm 100% đi, không có ai nhìn thấy đâu!
Nghe được lời thề son sắt của mẹ Lục, vẻ mặt của Lục Vân Hiên vẫn không hề dịu đi, anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Mẹ đừng gây thêm phiền phức cho con nữa! Sắp tới con sắp phải đi báo danh ở đại học rồi! Trong lúc mấu chốt con vẫn còn phải trông cậy vào phía bên Kiều Phú Quý! Nếu xảy ra chuyện gì không hay, giấc mơ vào đại học của con sẽ tan thành mây khói! Mẹ đã sống cả đời rồi, mà sao vẫn không chịu dùng não để suy nghĩ vậy!”
Lục Vân Hiên nói xong lời này, chỉ cảm thấy vì mẹ mà mình tức giận đến mức trong lòng cảm thấy ngột ngạt, không nhịn được quay người rời khỏi nhà họ Lục, đi ra ngoài hóng gió.
Nói mới nhớ, ở phía bên kia, khi trời đã tối, Tô Tầm Vi đoán chừng con gà của mình cũng sắp xong, đám người Tả Cánh Thành cũng sắp xong việc nên quay người đi ra ngoài đào con gà ăn mày lá sen ra.
Nhưng mà, đến lúc cô ra đó, lại chỉ thấy chiếc cuốc mình đặt bên cạnh bị ném lung tung trên mặt đất!
Mà nơi nướng con gà bằng bùn đã trống rỗng! Chỉ còn lại bùn đen!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT