Sau khi xào xong đậu, Tô Tầm Vị gói ghém toàn bộ đồ ăn, đặt tên xe ba bánh rồi bắt đầu xuất phát. Như thường lệ, cô đi đưa đồ ăn cho ba mẹ Tô trước rồi mới đạp xe ba bánh đến công trường để bán đồ ăn. 
Vì Kiều Thanh bị Kiều Phú Quý mắng nên cô ta không còn dám bán đồ ăn nữa, chỉ có thể làm việc ngoài đồng để kiếm công điểm. 
Hơn nữa, để lấy lòng Lục Vân Hiên, cô ta đã từ bỏ công việc nhẹ nhàng mà Kiều Phú Quý giao cho lúc ban đầu, tặng công việc đấy cho mẹ Lục, nên giờ cô ta chỉ có thể làm công việc của mẹ Lục. 
Bây giờ đang là vụ thu hoạch của mùa hè, thời tiết rất nóng nên công việc đồng áng đương nhiên là vất vả nhất. 
Không chỉ phải phơi nắng, đổ mồ hôi đầm đìa mà còn phải chịu đựng cảm giác ngứa ngáy do rơm rạ cọ vào da. Kiều Thanh đang gặt lúa, nhìn thấy Tô Tầm Vị đưa đồ ăn cho ba mẹ Tô rồi ung dung lên xe bỏ đi, ánh mắt ghen tị và tức giận đến mức gần như bốc cháy. Tại sao Tô Tầm Vị có thể bán đồ ăn kiếm tiền, còn cô ta, Kiều Thanh thì tại không thể? 
Hơn nữa cô còn cố ý đến đây để đưa đồ ăn, không phải chỉ để diễu võ giương oai trước mặt cô ta thôi sao? 
Tô Tầm Vị! Con mụ béo khốn kiếp! Cô cứ chờ đó cho tôi, tôi sẽ không để cô tiếp tục kiêu ngạo được nữa đâu! Trong lòng Kiều Thanh tức giận nghĩ! 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play