Thật sự rất bất tiện khi không có xe ba bánh, cô còn phải đi bộ rất xa về thôn Bình An. Người đàn ông đó nghĩ đến thân thế của cô, nghe cô nói vội về nhà, tưởng cô phải về chăm sóc gia đình nên vội vàng dẫn Tô Tầm Vị ra khỏi con hẻm ngoằn ngoèo. Nhìn thấy con đường quen thuộc bên ngoài, Tô Tầm Vị nói: “Cám ơn, tôi đi trước đây.”
Nhưng mà, người đồng chí đó lại nói: "Chị chờ một chút.”
Nói xong, cậu ấy quay người bước vào hợp tác xã cung ứng và mua bán. Tô Tầm Vị đang băn khoăn không biết cậu ấy đang muốn làm gì thì đã nhìn thấy người đồng chí đó bưng một hũ sữa mạch nha bước ra. Cậu ấy đưa hũ sữa mạch nha trong tay cho Tô Tầm Vị, nói: “Chị cho tôi bánh xèo ngon như vậy, tôi cũng không có gì để đền đáp. Chị cầm lấy cái này về nhà bồi bổ sức khỏe cho chồng chị đi.”
Tô Tầm Vị nhìn hũ sữa mạch nha, bánh xèo của mình không quý giá gì, nhưng loại sữa mạch nha này ở thời đại này lại là thứ hiếm thấy. 
Làm sao cô dám nhận của người ta một thứ quý giá như vậy? 
Hơn nữa, đồng chí này chắc chắn không phải vì bánh xèo mà tặng cô thứ đắt tiền như vậy, mà chỉ là vì thương hại cô mà thôi. 
Nhưng những gì cô nói hoàn toàn là những lời bịa chuyện. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play