Lãnh Nghệ cân nhắc một lúc rồi xoay người hỏi Đổng sư gia:” Sư gia, huyện chúng ta chắc có loạn táng cương chôn cất lưu dân chết đói chết rét, hoặc người không rõ thân phận nhỉ?”
Đổng sư gia không rõ đại lão gia muốn làm gì, có điều chuyện liên quan tới người chết ít nhiều kiêng kỵ, ngay từ đầu ông ta đã không muốn đại lão gia tới đây, còn đụng chạm vào những thứ không may này. Đại lão gia gần đây vốn toàn gặp chuyện không may rồi, song đại lão gia hỏi thì cũng phải đáp gượng gạo:” Vâng ạ, cách đây không xa.”
Một ngỗ tác trẻ tranh thủ cơ hội lộ mặt trước đại lão gia, chạy tới bẩm báo:” Đại lão gia, thời gian trước có trận bão tuyết lớn, không ít ăn mày lưu lạc đầu đường, chôn ở đây ạ.”
Lãnh Nghệ mới sực nhớ, trận bão tuyết lần đó hẳn gây tai họa không nhỏ, không biết bao người gặp tai ương nữa. Có điều nhớ cũng chẳng làm được gì, chuyện như thế không phải chỉ có một lần, hẳn nha môn tự có cách ứng phó rồi. Trong huyện dù không có y thì vẫn còn chủ bạ với lục phòng mà:” Sư gia, ta muốn chứng minh lời vừa rồi, liệu có thể kiểm tra xác họ không?”
Đấy, Đổng sư gia đoán được mà, mặt mày méo xẹo đáp, ông ta muốn nói không nhưng chức trách không cho phép:” Được ạ, nếu là thi thể vô danh, quan nắm ấn thấy cần, đại lão gia có thể kiểm tra.”
“ Được, vậy chúng ta lại đi tìm vài thi thể xem là biết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT