Cứ như thế Lãnh Nghệ vùi đầu đống quyển tổng quên hết cả, khi cảm thấy mỏi như cả người ngẩng đầu lên ngớ người, sẩm tối rồi, trong thư phòng thắp đèn lúc nào cũng không rõ.
Cảm giác này với Lãnh Nghệ mà nói rất quen thuộc, trước kia điều tra vụ án không ít lần xem hồ sơ xuyên đêm.
Mệt thật, nhưng mà thu hoạch không ít, Lãnh Nghệ đứng dậy làm vài động tác giãn gân cốt về nội Trạch. Vừa ra khỏi thư phòng thì đám Doãn Thứu bám theo, đến cửa nội trạch thì ông ta phải dừng bước ở bên ngoài, nội trạch chỉ cho phép có một nam nhân, đó là Lãnh Nghệ, nói đây là hậu cung của y cũng không sai.
Lãnh Nghệ dẫn Thành Lạc Tiệp và Trịnh Nghiên đi về chính phòng, vừa qua thiên tỉnh, chẳng biết Thành Lạc Tuyền ở đâu xuất hiện, cứ như hóa phép biến ra trước mặt y, y nhìn ra sau nàng, trông cửa chẳng phải Lý Phân à, liền hỏi:” Lý Phân bộ khoái đâu?”
Thành Lạc Tuyền chỉ cây hoa quế:” Đang cảnh giới ở bên trên.”
Lãnh Nghệ ngẩng đầu, đó chính là cây hoa quế y từng trèo lên giữa đêm, dưới bối cảnh bầu trời xám xịt như chì, quả nhiên có một thân ảnh thon thả, ngồi vắt vẻo trên cành cây. Y có chút không đành lòng:” Thế không hay đâu, ngồi trên cao như thế trong ngày trời lạnh, sẽ bị cảm đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT