Lãnh Nghệ vừa mới về thì hỏa kế dịch trạm lập tức mang nước nóng tới, Trác Xảo Nương và Thành Lạc Tuyền đang ở trong phòng chiếu cố cho nha hoàn Thảo Tuệ, nhìn thấy y vào thì đứng lên đón.
“ Thảo Tuệ thế nào rồi?” Lãnh Nghệ nhìn phía cô bé trên giường, đắp tới mấy lớp chăn, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt với mái tóc xác xơ:
Thảo Tuệ yếu ớt nói:” Đa tạ đại lão gia, nô tỳ đã khỏe rồi, có thể dậy làm việc.”
Trác Xảo Nương mắng:” Cái gì mà khỏe, ngươi vừa mới tỉnh không lâu, làm sao có thể nói là khỏe. Lang trung đã nói, trong vòng hai ba tháng ngươi không được làm việc nặng nhọc, yên tâm tĩnh dưỡng đi. Cho nên trong thời gian đó, ngươi không phải làm gì cả, cứ nằm nghỉ thôi, đợi khỏe hằn hẵn hay.”
“ Nô tỳ, nô tỷ không thể làm thế ....”
“ Có gì mà không thể, đều do ta hai ngươi, khiến ngươi ra nông nỗi này.”
“ Thái thái ...”
“ Được rồi, bớt nói đi, nghỉ ngơi cho tốt.” Lãnh Nghệ can thiệp không để hai người dây dưa qua lại nữa, nhìn Thảo Tuệ tỉnh táo rồi cũng vui:” Ngươi khôi phục rất tốt, xem ra y thuật của Tôn lang trung không tệ, nhật về cho ngươi cái mạng đấy.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play