Rời hoàng cung quay về tam nha, Lãnh Nghệ khẩn cấp triệu tập cha con Dương Nghiệp, cùng với đám tướng lĩnh cao cấp, thương lượng kế hoạch tác chiến.
Dương Nghiệp phát biểu ý kiến: "Từ hiểu biết của mạt tướng về cấm quân Đại Tống thời gian qua mà nói, sức chiến đấu của quân Tống rất mạnh, đối diện với quân Liêu chưa chắc thua kém, nhưng mã quân thì yếu kém. Đây là điểm yếu của chúng ta.”
“Thảo nguyên nước Liêu rộng lớn, chúng ta tiến vào đó sẽ bị kỵ binh cơ động thiện chiến của chúng quấy phá, sẽ vô cùng bị động. Ngược lại sức chiến đấu của bộ quân thì mạnh hơn. Cho nên mạt tướng cho rằng, chiến đấu với Liêu không thể vội vàng hấp tấp, phải đánh chắc, tiến chắc, kỵ húy nhất là mạo hiểm tiến quân. Ở điểm này nguyên soái nên nhắc nhở tướng lãnh binh các quân, tuyệt đối không thể tham công mạo hiểm.”
Lãnh Nghệ gật đầu tán đồng: "Quan gia chính vì tiến quá nhanh nên bị địch lợi dụng ưu thế kỵ binh bọc hậu đường về, trong tình huống không có quân phía sau, tuyệt đối không cho quân nào tùy tiện tiến đánh, thà lỡ cơ hội hơn là mạo hiểm.”
Các tướng lĩnh chắp tay tuân lệnh.
Dương Nghiệp nói tiếp: "Ngõa Kiều Quan là dải hồ muối đất mặn, cư dân thưa thớt, địa thế bằng phẳng, không có nơi hiểm yếu để phòng thủ. Chính là nơi kỵ binh địch dễ dàng phát huy sức chiến đấu, chúng ta không nên giao chiến với địch ở đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT