Nhớ lại khi đó vì viên thái giám bỏ trốn kia và vị tri huyện Lãnh Nghệ giả mạo tình cờ ở cùng dịch trạm Âm Lăng, bị các thế lực nghi ngờ truy đuổi ám sát, chết trong uất ức. Lãnh Nghệ từng nghĩ đó chỉ là sự tình cờ, cảm thấy rất oan, không ngờ di chiếu mà bao người đỏ mắt tìm kiếm lại ở ngay bên cạnh y.
Ngày đó y nhậm chức thông phán Ba Châu, bộ quan phục cũ này còn thiếu chút nữa bị Trác Xảo Nương vứt đi.
Đôi khi người ta không thể không tin trong cõi u minh sớm có an bài.
Triệu Phố xem đi xem lại di chiếu nhiều lần, không sai sót gì hết, có chút ý trách: "Đại nhân sớm phát hiện ra minh ước, sao giờ mới lấy ra?”
“ Lão đại nhân, ta và ngài đều là người sáng mắt, chẳng lẽ không nhìn ra tâm tư quan gia, ta mà lấy ra thì còn mạng nữa không? E là minh ước cũng bị hủy mất, vì thế phải giữ kín.” Lãnh Nghệ cười khổ.
Triệu Phổ gật gù, sao không biết Triệu Quang Nghĩa không muốn hoàng vị dựa theo minh ước truyền cho người khác, chỉ muốn truyền cho đích hệ của mình, chẳng qua là đang lúc kích động mà nói thế thôi: "Đúng, đúng, may mà đại nhân suy sét tỉnh táo, nếu không minh ước sao lại còn.”
“ Để tránh lời ra tiếng vào và nghi ngờ không cần thiết, mong lão đại nhân cứ nói kỳ thực di chiếu thực sự luôn ở chỗ ngài, chưa bao giờ mất đi.” Lãnh Nghệ chắp tay một cái: "Ta có chút lòng riêng, sợ người ta nói mình nhát gian che giấu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT