Vì trước đó chiến đấu khiến quân Liêu thương vong không nhỏ, cho nên lang trung còn đang bận, ngược lại đám Hàn Khuông Tự thậm chí còn đến trước.
Nghe Gia Luật Hưu Ca kể đơn giản quá trình, cả đám ngạc nhiên, Hàn Khuông Tự lấy trong lòng ra một cây ngân châm, đâm vào yết hầu Triệu Nguyên Tá, lát sau rút ra, ngân châm sáng nguyên, không chuyển đen, hắn còn ngửi ngửi mùi máu khắp người, nói: "Hắn không phải bị giết, là bị bệnh bộc phát dẫn tới đột tử.”
Kha Mặc quát: "Sao ngươi biết, ngươi đâu phải lang trung?”
Da Luật Hưu Ca nhạt giọng nói: "Yến vương Hàn Khuông Tự là thần y của Đại Liêu ta, y thuật đệ nhất, nếu ngài ấy không phải là lang trung thì trên đời không ai là lang trung.”
Hướng Củng gật đầu: "Ta có nghe nói danh tiếng thần y của Yến vương, chỉ là vương gia ta tới đây mới một tuần trà, trước đó khỏe mạnh như thường, dù cò là bệnh đột phát cũng không thể chết nhanh như thế.”
Hàn Khuông Tự trầm giọng nói: "Da Luật Hưu Ca tướng quân nếu muốn giết hắn không cần tự mình động thủ, càng không cần làm ra như thế này. Vừa rồi ta có kiểm tra, lục phủ ngũ táng của hắn tựa hồ đã rữa nát.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play